NGỌC KINH: THẦY LUẬT ĐỊNH ĐẾN TRƯỜNG DI LẠC

16 Tháng Mười Một 20233:13 CH(Xem: 1100)



 

ĐẠI ĐẠO HUYỀN KHÔNG

CHÍ TÔN KHAI GIÁO KỲ BA VÔ VI

 

 

 

NGỌC KINH

THẦY LUẬT ĐỊNH ĐẾN TRƯỜNG DI LẠC

 

 

 

GIÁO HỘI THIÊN TRƯỜNG

TÒA ĐÌNH TRUNG ƯƠNG

 


 

Huyền Không Thiên Thượng ban Ngọc Kinh: Thầy Luật Định Đến Trường Di Lạc cho Giáo Hội Thiên Trường vào ngày 6 tháng 10 năm Quý Mão (16/11/2023), giờ Mão, Thánh Đàn Nam Thành, Tòa Đình Trung Ương GHTT Nam California dự đàn. Hiệp Thiên Huyền Nữ Kim Ngọc Thanh Huyền tiếp điển ứng khẩu lưu xuất kinh văn.

  

 

Website: www.onglaidoky3.com

Email: lienkyhaihoi@gmail.com

 

 

V1. 2023

 

 LƯU Ý

 

Những chữ nằm trong ngoặc vuông [ ] là do Người Ghi Chú thêm vào, không phải là nguyên văn, nhằm mục đích chú giải một từ ngữ hoặc một ý của những chữ, câu, đoạn để giúp phần nào cho người đọc trong việc lĩnh hội nghĩa lý của kinh văn.

 

Người Ghi Chú thực sự là không am tường Hán Việt hoặc Nôm Việt, chỉ dựa vào từ điển để chú giải hợp lý nhất theo chủ quan của mình cho nên có thể sai lầm trong việc chú giải. Mong được sự lượng thứ của tất cả và, nếu có thể, xin các cao nhân chỉ giáo cho. Giáo Hội Thiên Trường sẽ rất biết ơn.

 

Hiệp Thiên Huyền tiếp điển ứng khẩu lưu xuất kinh văn. Tất cả đều được ghi âm rồi viết lại. Có những chỗ vì do phát âm không chuẩn cho nên khi nghe và chép xuống có thể đã mắc phải sai lầm.  Tuy nhiên tất cả tư liệu, âm thanh và hình ảnh, đều được lưu trữ cẩn thận để sau này đồng đạo hoặc học giả có thể kiểm chứng tính xác thực của kinh văn.

 

 

1. ÁN CHƠN NGÔN

 

Tịnh Ý, tịnh Thân, tịnh Khẩu môn

Tịnh Nghiệp trần ai, tịnh Chơn Ngôn

Án Thiên, án Địa, án Pháp Giới

Án Pháp Vô Vi Đại Pháp Tôn. (1)

 

Si Ta Na Hi Ru Ra Ha

Trung Du Đa Du Ri Na Da

Ta Đà Ru Da Di Tất Da

Mông Di Rị Da Đà Ra Ha. (1)

 

 2. DÂNG TÂM HƯƠNG

 

BỬU Tòa Chương chư sinh đảnh lễ

HƯƠNG thiền dâng cúng khắp 10 phương

KỲ hương bay tỏa vô tận cõi

PHÁP giới trang nghiêm tâm giới tưởng

NHÃN tạng Huyền Không hiện đạo trường. (1)

 

3. CHÁNH KINH

 

NGỌC KINH:

THẦY LUẬT ĐỊNH ĐẾN TRƯỜNG DI LẠC
 

Thi
 
TIẾNG VỌNG PHÁP TÙY Ý TẠI NGƯỜI
NÓI PHÁP VỐN PHƯƠNG TIỆN TUYỆT VỜI
CHA THIÊN CHỈ QUÁN TU HIỆP ĐẠO
THẦY NÓI LUẬN ĐÀN THẤY NGHE RỒI.

Giảng

1. NGHE RỒI TỎ PHÁP HUYỀN VÔ THƯỢNG

VÔ VI vi hữu hiện chứng tu
Thể gốc đạo TÂM NHU HIỆP ĐẠO
PHÁP VỐN KHÔNG hay chướng luận nào
Xin đừng bàn huyên náo vào nơi
 
Người khởi tâm chẳng định pháp khơi
Lặng nghe DỨT BỚT LỜI vi pháp
TÂM KHÔNG LOẠN huệ minh cho hạp
Tâm không mê TỊNH PHÁP TRỤ, HÀNH
 
ĐOẠN KIẾN VĂN đọc rõ chữ lành
VÔ TÂM tự nghe rành hiểu thấu
Dùng tâm, tâm trẻ ôi bất hậu
Diệc bất kinh THẦY LẬU CHÚT CƠ

[BẤT HẬU = Chẳng sâu sắc, chẳng đẹp.  DIỆC BẤT KINH = Cũng trái lẽ thường.]
 
Bởi MỘC NHƠN pháp nhơn pháp phổ
PHÁP HOA NHƠN phổ độ kháng nhơn
Ngu nhơn tự trược vi vô vọng
ĐỒNG CHÁNH GIÁC thủ đồng tâm dụng
 
Dụng tâm tương khởi chí chạm cùng
Tuy một thân chạm cũng đất bùn
Tuy là một thể màu biết dụng
LỜI VÀNG ẤN [CHỨNG] NGHE CHUNG truyền ấn
 
PHÁP HUYỀN SIÊU thăng giáng bố ân
ĐẠO GỐC THẦY hiện ẩn không xa
Chí thiền niệm đến liền tâm dạ
THẦY ĐIỂN NÓI CON À tâm diệu
 
RÕ ĐƯỜNG, NGHI CHI buộc ràng tiêu
Ngồi, đứng, đi, nghe, điệu thế nào
THẤY NGHE THỂ CHƠN TÂM, phiền não
Chúng sanh nghiệp, con nào sửa tánh
 
Công phu tu BỎ TÀ THEO CHÁNH
CHÁNH PHÁP MANG LINH TÁNH HƯ KHÔNG
Thiện chí nhân NGƯỜI VẬT HÒA ĐỒNG
MỘNG TUỒNG ẢO ngộ KHÔNG chưa ngộ
 
Gốc KHÔNG CÓ, có không không có
Ngộ rồi KHÔNG, không ngộ lại tan
Lòng chẳng tưởng nào ngộ pháp ban
BIẾT TÂM CHẲNG PHẢI BÀN TO NHỎ
 
Chỗ tự chi con ơi thấy đó
Ai ngộ pháp THẬT NGỘ MỚI NGỘ
Kiếm tìm chi KHÔNG CHỦ TÂM VÔ
HÀNH NHỮNG PHÁP THẦY BỔ sáng ngời
 
NGỌN ĐÈN GỐC BỒ ĐỀ con hỡi
Chánh pháp minh độ đời hết khổ
GIÁC BỔN TÂM tỏ thấu chỗ VÔ
ĐÁO BỈ LAI sáng đó một đường
 
NGHE RỒI TỎ PHÁP HUYỀN VÔ THƯỢNG
TỰ GIỮ MÌNH bao lượng vui chơi
VỐN KHÔNG KHÔNG chuyển động lui tới
BIẾT NGHĨA CHỮ NÓI CƯỜI KHÔNG KHỔ
 
Cười nói KHÔNG, KHÔNG GIẢ TỰ DO 
Trên bốn phía THẦY dò nghe tiếng
Nghĩa KHÔNG TƯỚNG không ngoài vận chuyển
Hóa biến KHÔNG, lão luyện RỖNG KHÔNG
 
[GIẢ = người, giống như chữ học giả, ký giả. KHÔNG GIẢ = Người thực hành Pháp Không. LÃO LUYỆN = kinh nghiệm vững vàng.]
 
Hình tướng KHÔNG, KHÔNG ngoài, KHÔNG trong
MUỐN BIẾT ĐẶNG IM LÌM KHÔNG NÓI
THẦY nghe tiếng gió rào mê tối
Thấy biết chưa, lời nói cũng ma
 
Mình tối mê NGHE PHÁP ĐẶNG RA
Biết thì chẳng phải ta lòng Phật
MÌNH LÀ GÌ con ơi nên chất [vấn]
BIẾT ĐẶNG MÌNH PHẢI THẬT TRONG NGẦN
 
Cảnh vật GIẢ KHÔNG, cảnh hồng trần 
Ta có thân nên thân có khổ
Nếu KHÔNG THÂN ra vào trần khố
HUYỀN NGÔN THẦY BIỂU LỘ CON NGHE
 
DỤNG TỬ SANH LÊN XUỐNG nào dè
THẤY CHƯA BIẾT nên mê khổ não
Này THẦY GIÁNG ĐIỂN LỜI TRUYỀN ĐẠO
Tự mình làm phiền não lấy mình
 
Con nào GIỮ NĂM GIỚI rán tin
ĐỪNG ĐỌA LẠC hối mình ngộ độ
CHỚ MONG CẦU con ơi bão tố
Phật Trời cho vô độ con ôi
 
Sự đời giả CHỚ MÊ LẠC LỐI
Mê hại người danh lợi mình ma
Đàng [đường] lung khổ ai mà làm càng
Không giữ đạo tham sân ma quỷ
 
TỊNH TÂM CON SÁNG NGỜI TRÂN QUÝ
THẦY TỪ BI DẠY, CHỈ, HÓA RA
Tham sân si tiêu diệt thân ta
TA MAU YÊN không xa PHẬT TRỜI
 
Hiện bày cảm phải lo bước tới
Sống mà VUI ĐẠO ĐỜI song cảm
Rảnh rang VUI NIỆM PHẬT, THIỆN LÀM
Khổ đọa đày chẳng ham vì muốn
 
Này con ơi SỐNG CHO TỪ LƯỢNG
Không não phiền không vướng sầu đau
TÂM KHÔNG, TỊNH ĐỊNH HUỆ CHO SÂU
NIỆM VÔ NIỆM, NIỆM SAO KHÔNG NIỆM
 
LÒNG THANH TỊNH TẦM THẦY LINH NGHIỆM
Giác khỏi mê, vô niệm không sanh
Mê giác mê giác chánh an lành
HỮU VI PHÉP HỌC NHANH TỈNH NGỘ
 
ĐẠO THẦY GỐC VÔ VI khá nhớ
Tu phải cần nhanh chớ hẹn mai
Cuộc kỳ này TẦM THẦY QUI LAI
MÀ CỨ TƯỞNG TA HAY TA BIẾT
 
Thấy chưa con chưa thấy thao tuyệt
Rõ biết đây THẦY DUYỆT ĐẠO, LÀM
ĐẠO VỐN KHÔNG, không chỗ chẳng kham
Bươi [bới], lựa, kiếm [tìm] mới làm [mới] thấy đạo
 
NGƯỜI LÀM ĐẠO ĐỨT DÂY MÚA NHÁO
TỐI MÊ LÒNG LÀM ĐẠO NỘM HÌNH
QUYỀN, XẢO, LỢI ĐEM HẾT CHO MÌNH
SAO ĐẾN CHỖ THIÊN MINH CẢM ỨNG
 
Quấy, tốt, xấu thấy chưa TỰ DỰNG
Cứ tưởng tu thức tụng thường ngày
Phải nhớ rằng THẦY DẠY HÔM NAY
CON RA SỨC HỌC BÀI THẦY CHỈ
 
Khéo căn cơ TRẺ NGHE CHO KỸ
Đặng chỗ nào THẦY chỉ con ôi
PHÁ HẠI PHÁP HUYỀN THIÊN CHA TRỜI
MÊ TÀ ĐẠO BUÔNG LƠI THỌ KHỔ
 
Muốn cựa quậy thoát ra phải nhổ
Trẻ thở than mong nó hằng ngày
Bọn THIỀN MA nó kéo con hoài
Đó thần chú rất linh trừ quỷ
 
Đời mạt pháp tỉnh hồn qui ký
PHỦI BỤI LÒNG NHÌN KỸ CON ĐƯỜNG
Mặc ý người chưởi mắng chê thương
Mặc ai gọi là đường quê dốt
 
THẦY CHỈ DẠY TRƯỚC SAU NHƯ MỘT
AI GỌI TA MÊ DỐT MẶC TÙY
MIỄN SAO LÒNG TA TỈNH LẶNG SUY
TU THẦM LẶNG AI NGHI MẶC KỆ
 
Sắc hiện ra phàm vì bởi lẽ
Sự vô tâm con trẻ nào nghe
BIẾT TU HIỀN TỰ TỈNH LÊN KÈ
THUYỀN ĐẠI ĐẠO THẦY CHE CHỜ RƯỚC
 
Nay THẦY VỀ THAO LƯỢC BỔN CĂN
Mau tự giác tự mình tu lặng
Nếu chưa tỉnh HỒNG TRẦN SINH TỬ
TỊNH! Hỡi con đường khổ mau tu
 
BÀN PHÁP CHI TRĂM SỰ KHÔNG QUY
KHÔNG NGHE, CHẲNG HIỂU SỰ TU TRÌ
PHÁP KHÔNG RÕ, NGHĨ SUY SAI LỆCH
TÂM KHÔNG CÒN ĐẶNG VÀO ĐƯỜNG CHẾT
 
MẤT GIỐNG KHÔN lây [lất] [lê] lết vào đâu
PHƯỚC ĐỨC TIÊU dại dột não sầu
CHẤP VÔ NGÃ DO ĐÂU THỂ DỤNG?
PHÁP MỘT TƯỚNG, THẦY BAN TRẺ PHỤNG [HÀNH]

[PHÁP MỘT TƯỚNG = Pháp chỉ có một tướng là KHÔNG TƯỚNG thiệt tướng.]

MỘT GỐC MÀ CHIA CHÚM LÀM GÌ
Con nào tỏ không hai dụng ý
Lấy tâm đồng là quý độ chung
THANH TỊNH PHÁP thân đồng tâm dụng

ĐI Ở VỀ HIỂU CÙNG THẤY NGHE
BỀN LÒNG CHƠN HUYỀN DIỆU CHỞ CHE
CÓ không thấy, thấy nghe KHÔNG CÓ
Con nay nghe nguyện tu TỈNH NGỘ

Bởi vì thân trẻ khổ bao lần
Hỡi nữ nam già trẻ ân cần
TU PHẬT TÁNH CÁI THÂN KHÔNG KHỔ
THAM SÂN SI TRONG LÒNG PHẢI NHỔ

Nhổ hết đi tỏ ngộ đường tu
Kỳ mạt ất hành trụ cho nhu
Ban vạn pháp cảnh tu dĩ ngộ
NHIÊN LÝ PHÁP DIỆC [CŨNG LÀ] VÔ SANH LỘ

Rốt ráo con dĩ ngộ tắc vi
Lục căn nhiên hành trụ mạt kỳ
PHÁP TỊCH MẠC [VẮNG LẶNG] DĨ KỲ LAI ỨNG
Thức rồi về ngã đâu mau đứng

Mình khổ đâu tự đứng ngay liền
Phải là giống cũng còn lành hiền
Không nhơn quả làm hiền làm phật
LÒNG TA TƯỞNG CHO MINH CHO THẬT

ĐỪNG TƯỞNG MA nó thật gớm ghê
[RỒI] PHẢI THÀNH MA [vì chúng] là giống gây mê
Tự mình buộc lối về chịu khổ
Ta muốn hết: LÀM HIỀN, TÀ NHỔ

TƯỞNG LÀNH HIỀN hết khổ không sai
Đừng dễ tin ma quỷ lầm hoài
MUỐN TRÍ HUỆ THẦY BÀY NGHE THẤY
GỐC BỒ ĐỀ ĐẠO [PHẬT] ĐÀ THẦY DẠY

TƯỞNG, THỨC, HÀNH tam giái [giới] quang minh
Tỏ sáng trong BI XẢ TỰ MÌNH
TÂM VÔ PHÁP tâm bình chẳng lợi
PHÁP ĐỘ SANH con mau bước tới

ĐẶNG GIÁC ĐỒNG NGỘ mới không xa
CỚ VIỆC CHI XÚC CẢNH NGOẠI TÀ
Tùy công thẳng tự mà tìm kiếm
Đã từ lâu PHÁP BAN Ý NHIỆM

BỔN KHÔNG TÂM tìm kiếm ra sao?
PHÁP CÓ KHÔNG chánh quán học vào
CHẲNG THẤY CÓ TRẺ NÀO QUÁN PHÁP
BẤT THỤ BẤT KHÔNG tâm phù hạp

Sao gọi là NGHE PHÁP ĐỊNH THIỀN?
TÂM NHƯ KHÔNG tức PHÁP LUYỆN CHUYÊN
Không giải thoát đảo điên rồi khổ
ĐÂY KINH PHÁP THẦY BAN THẦY ĐỘ

Biết đặng KHÔNG ghi nhớ nương theo
CÓ tưởng không, không tưởng giạt bèo
Biết tu học CON THEO PHÁP CÚ
Hồi tâm đủ GIỮ THÂN VÔ TƯ

TỰ DO MÌNH KHÔNG THỦ VỀ SAU
THẦY diễn nói ít chỉ mấy câu
CẦN GÌ LUẬN BUỒN RẦU CHẲNG NGHĨ
HỘI CHÁNH TÔNG đục trong hiện trí

Hô hào chi HẾT NGHI TỰ TỈNH
Niệm kệ kinh cho thỏa lòng mình
TUỒNG HÁT PHƯỜNG NHƯ IN ÁO  QUẪN
TRÁI TRUNG NGÔN SANH LỖI PHỤ THÂN


[ÁO = Không thuận.  QUẪN = Lúng túng, khó xử.]

Che lỗi tâm chẳng đặng tiến gần
Nghe THẦY dạy THẤY NGAY TU ẨN
HỌC KHÔNG HÀNH BIỆT PHÂN LẠI CHẤP
ĐẠO HẠNH mà phải quấy cứ đạp [giẫm lên]

Nói là TÂM KHÔNG HẠP ở đâu?
Tâm tìm thấy lợi ích mong cầu
Nghe nói cứ đặng câu chẳng thấy
MUÔN DẶM XA THẦY ĐÂY VỮNG DẠY
  
Dạy con hiền TÂM ẤY ĐỨC TÂM
ĐẠO THỂ GỐC KHÔNG TU UỔNG LẮM
Pháp lạ chi đem tâm mà dùng
NGƯỜI NGU thì tự buộc nhau chung

LO VÌ ĐẠO CUỐI CÙNG BẤT THIỆN
PHÁP NHƠN HOA con ơi hữu biến
Bởi vô tình chẳng tiến được xa
Mình biết người biết việc chi là

TÂM MINH HUỆ TRỤ TÒA HUY PHÁP
TÁNH MÌNH ĐỊNH không mê phù hạp
PHÁP VÔ VI mình tập lắng nghe
TÁNH MÌNH với TÂM ĐỊA không xa

[PHÙ = phù ngôn, lời vô căn cứ. HẠP = hợp ý mình]

Thân lui tới dặt dè sau trước
SỰ THẤY NGHE SÁNG BƯỚC ĐƯỜNG TRƯỢC
TÂM YẾU [yếu quyết] mà chẳng được ra tâm
CẦN PHẢI HỌC nếu nói không nhầm

Đời và đạo tự tâm học dò
Nghe rồi đắc, CHẤP LÝ SỰ bỏ
LO RÈN TU công khó cũng qua
LUẬN BÀN BÀN LUẬN [rồi] trễ, kíp [nhanh lên] đà!

Nào mà nói luận xa sanh lòng
MUÔN SỰ ĐỀU DO TA TỰ HÓNG [CHUYỆN]
Thử nghĩ CON RÁC ĐỐNG DỌN CHƯA?
Hai vấn đề cần nhứt phải chừa

Trước muôn sự cảnh vừa con kêu
NHẬP PHÁP KIẾN ta đồng, đạo liệu
NGƯỜI SANH TÂM CHẲNG HIỂU PHÁP CHƠN
Quanh mình ta là tạm bụi nhờn

Trong lúc thất tìm chơn sự có
Chớ mê theo quỷ kéo ma dò
Cái nghe hay biết đó đây kia
Ai lấy mất tâm mình đoạn chia

Đó là quỷ ám lìa con ôi
Muôn sự việc mê chấp nó rồi
TẠM DÙNG PHÁP con hồi chơn tâm
CÁI CHƠN TÁNH của ta tiến dặm

LUẬT ĐỊNH CƠ LO TẦM từ đây
THẦY CỨU CON lo gắp họa may
CON HIỀN ĐƯỢC TU RÀY TÀI ĐỨC
Đất Tây Phương trẻ về đủ lực

Nếu không lo tu thật trở về
THẦY CỨU CON THÁNH ĐỨC, đừng mê
CHỈ CÓ ĐỨC MỚI VỀ được hưởng
Xét xử phân ra tài hiền thưởng

Giữ thân mình đúng lượng màn ba
Xem trong cõi LUẬT ĐỊNH TA BÀ
Ở Thiên Đình khắp cả địa cầu
Số tấu trình đúng tội tóm thâu

Thế giới khóc thảm sầu sống chết
Mang lớp người như nhau giống hệt
Trong trận này quyết liệt tương tranh
Khổ đầu xanh đến thời bạc rành

Rồi mòn hao chúng sanh lần tới
THẦY KHUYÊN TRẺ sớm chiều cải hối
KHÔNG CÒN CHỜ ĐƯỜNG LỐI SAU NÀY
MẸ với CHA nhắc nhở thoát ngày

Ngày nguy biến LẬP THAY ĐỜI THÁNH 
PHÁP HUYỀN [THIÊN] truyền bao la rõ ràng
BIẾT BIẾT TA nhất chơn bằng thẳng
KHÔNG BIẾT TA không chẳng không không

Người CHƠN TU TỰ GIÁC giác lòng
Phiền rầu chi ích không gì đạo
Sống không tu cầu chơn [có] được nào
 
Hô hào chi lời thảo, THẦY CẦN
MÌNH TỰ TỈNH NHỨT TÂM CẦN MẪN,
Nói ít hiểu, nhớ rằng KHÔNG VỌNG
HỌC MÀ LÀM vui khổ tự lòng.


2. THẦY CHỨNG KHAI MAU TỚI DỰ TRƯỜNG
 
Cuộc Ngũ Lôi xử phân lo liệu
Màn lớp này phải hiếu định an
Ai tu lược hiểu chốn trần
Tùy duyên thể hiện hạ san khó tường.
 
THẦY LUẬT ĐỊNH ĐẾN TRƯỜNG DI LẠC
Vì màn này xử phạt ác gian
Giặc trần dữ dội gian nan
Giặc trời vây kín màn tan địa cầu
 
Chạy đâu giờ địa cầu tan [rã] tốc [nhanh]
Biết TRẬN ĐỒ cơn lốc chuyển xoay
LUẬT TRỜI xử trị nào hay
Hãy lo hiền đức an bày lớp trong
 
Đời sắp hết lộn trong ngoài hiện
CÁC CÕI CUNG VẬN CHUYỂN CƠ TRỜI
Phạm luật khó tránh con ơi
THÁNH TIÊN LẪN LỘN ĐẾN RỒI chớ sinh [lòng bất kính]
 
Việc ai nấy lựa mình cho vững
THI LẠC DI cho chúng tỉnh lo
Vai tuồng vai lớp rán dò
Tuồng ai nấy hát chớ lơ nguy cùng
 
THẦY MỞ NGÕ con chung hiệp sức
Bi khóc than CON MẤT TỪ BI
THẬT LÒNG SẼ ĐƯỢC VỀ THI
THẦY KHAI MÀN LỚP kéo trì vàng thau [lọc lựa]
 
RÁN MÀ TÌM khỏi sau luật định
Mạt pháp đời THẦY LỊNH VIỆC AI
LẪN LỘN CHỐN TRẦN ĐỪNG SAI
Tròn phận vai đúng TIẾNG THẦY tuồng ba
 
Ba tuồng hát tuôn sa lệ hỏa
Gà chó heo rán đoạt kỳ này
Lệ tuôn màn chót không hay
RÁN TÌM PHỤ TỬ TRÒ THẦY MÀ NƯƠNG
 
VỞ MÀN CHÓT ba tuồng con ớ
CỦA MINH HOÀNG chờ ngỏ bấy lâu
KHAI CƠ THIÊN LUẬT NAM LẦU
TRỐNG VANG BA TIẾNG NGÀY HẦU PHẬT VƯƠNG
 
Sắp trình chiếu mà nương bát nhã
Ai phụ tuồng LONG HOA THÁNH THẦN
Hết dòng NƯỚC CẠN cân phân
Đào hay kép phụ xuống trần BIỂN ĐÔNG
 
Rồng xuất hiện tam bồng an định
Rồng xuống trần cố định lớp màn
Mở cơ LẬP HỘI KỲ SAN
BIỂN ĐÔNG CÒN LẶN ĐẤT BẰNG nhìn xem
 
Thành trì định sau rèm xét xử
Luật chiếu phê trình tự lớp màn
Rớt rơi nay sắp lụn tàn
RÁN NHÌN TƯỜNG TẬN phạt hàng nghịch điên
 
Quả địa cầu đang nghiêng đảo chuyển
Này con ôi THÀNH BIỂN DÂNG CAO
Thảm sầu tàn chết như nào
Không khó mình hại tự rào chúng rinh
 
THẬT HAY GIẢ THẦY MINH [giải cho nghe] rồng bệ
Nhạc trổi âm không thể mừng vui
Ngày mai mắc nạn bùi ngùi
TRẬN NÀY RÕ TRẬN NẾM MÙI nguồn cơn
 
Lo tích cực sống còn sắp tới
Màn khó nguy con hỡi [hãy] từ bi
Tang tóc cảnh giới khó nguy
Thời giờ sắp hết sẽ thì bày phơi
 
Sự mất còn dại khôn do con
Trẻ nào thương khuyên con nhủ mãi
Đến việc CHA GIÀ QUYẾT LẠI
Thời giờ đã hết con dại tỉnh chưa?
 
BỞI DO CON CHẲNG THƯA THẦY [VÀO] HỌC
Cứ chần chừ sao bọc được con
Con thơ sẽ mất vận mòn
THẦY trẻ cách biệt bớ con vô bờ
 
Mong con hiền đừng ngơ ngày hội
THẦY CHỨNG KHAI MAU TỚI DỰ TRƯỜNG [GHTT]
ĐỢT NÀY CÓ PHẬT TÂY PHƯƠNG 
COI AI HỌC ĐƯỢC TU TRƯỜNG KHAI THI
 
Gà đã gáy dậy đi lo việc
Sắp sáng rồi đừng tiếc chi con
Bước ra ngoài ngõ [thì] sống còn
Điều chi THẦY nói mong con trần này [ghi nhận]
 
Rán bước ra ngủ hoài sẽ khổ
Trộm vào nhà ngoài ngõ chó canh
Heo la chuồng phá quậy banh
Khôn rình chuột chạy lanh quanh cực dầu
 
Lo sắp tới quặn đau đổ lệ
PHÁP CHO ĐỜI BÀI KỆ CƠ HUYỀN
THẦY CHA KÊU GỌI ĐỨC HIỀN
Ngươn này hành phạt đảo điên chờ ngày
 
Việc phước tội phơi bày rõ rệt
Chẳng điều gì không, chết thoát đâu
Ngày mai xét việc công hầu
Đời thay THAY ĐỔI CHÓT SAU MỚI CÒN
 
Việc đến rồi đâu còn lo kịp
Rõ trí khôn mau kíp giữ thân
Mất hồn bỏ xác nơi trần
Sảy sàng sàng sảy nhào ngang trận này
 
Màn sống chết rõ hay bớ trẻ
Trước rồi sau con té [phải] biết lo
Màn ba định luật co giò
Khó mong hưởng được THIÊN CHỜ XÉT XEM
 
Trẻ nào sửa luận xem con thảo
Biết bao nhiêu PHÁP BẢO THẦY BAN
THUYỀN ĐÒ CỦA ĐẠO THIÊN HOÀNG
Nhủ khuyên con trẻ cuối màn bớ con.

 Thi
 
NGỌC
MINH HUYỀN rõ cơ chuyển thế
HOÀNG LUẬT cơ thị hiện pháp về
THƯỢNG CỔ TRỜI báo động mọi nơi
ĐẾ PHỤ CHA THẦY chiếu pháp kề.

 

4. HỒI HƯỚNG 

 

Xin dâng tất cả ba công đức

Hồi hướng đến vô lượng quần sanh

Mong Phước Trí tất cả đều thành

Chung tiến hóa thiện lành vun đắp.

 

Chí Tâm Đảnh Lễ Huyền Khung Cao Thượng Đế

Hồng Oai Hồng Từ Tứ Phước Hựu Tội

Ngọc Hoàng Đại Thiên Tôn. (3)

 

Chí Tâm Đảnh Lễ Vô Thượng Hư Không

Diêu Trì Kim Mẫu Vô Cực Đại Từ Tôn. (3)

 

Chí Tâm Đảnh Lễ Chư Khai Giáo Đạo Tổ

Giác Thế Đại Từ Tôn. (3)

 

Chí Tâm Đảnh Lễ Long Hoa Giáo Chủ

Chuyển Thế Đại Từ Tôn. (3)

 

Chí Tâm Đảnh Lễ Phật Thánh Tiên Liên Kỳ Hải Hội. (3)

 

HẾT

 


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn